Hương đầu: Cây bách, Tiêu đen, Cam bergamot
Hương giữa: Gỗ trầm, Hoắc hương, Tuyết tùng
Hương cuối: Vanilla, Da thuộc, Nhựa cay, Hổ phách, Labdanum
Tôi từng trải qua nhiều đêm, mơ nhiều giấc mơ dị biệt nhưng khi thức giấc lại chẳng tài nào nhớ nổi. Dù cho có vắt óc đến đâu, có cố nằm lại giường và ráng mơ lại giấc mơ đó, thì ký ức về chúng vẫn chẳng thể nào rõ ràng hơn. Cảm giác khi ấy thật hụt hẫng và trống rỗng, khi ta cố hết sức mà chẳng thể nào níu kéo gì thêm. Issey Miyake Nuit d'Issey Polaris cũng để lại cho tôi cảm giác y hệt khi các lớp hương dần phai đi theo thời gian, ta thèm thuồng và níu kéo trong vô vọng.
Khó mà nói đây là một mùi hương nhẹ nhàng, nhưng tuyệt nhiên chúng đều rất nịnh mũi khi mở đầu bằng nét hương cay thanh qua sự kết hợp của Tiêu đen và Cam bergamot. Chúng mỏng manh, nhưng dai dẳng đến mức nếu đủ chú tâm, ta sẽ chỉ ngửi ra hai nét hương này trong tổng thể, và duy chỉ chúng mà thôi. Nhưng thật may mắn làm sao khi Gỗ trầm và Tuyết tùng được thêm vào không lâu sau đó, khiến tổng thể đầm lại, ngỡ như một nốt trầm trong một bản hoà ca.
Cho đến khi tầng hương cuối mở ra với vị ngọt lãng đãng của Hổ phách và Vanilla, chứng kiến chúng dần khô lại và phai mờ đi, ta mới thấy được cảm giác tiếc nuối khoảng thời gian đã trải qua. Nhưng không giống như giấc mơ, bạn hoàn toàn có thể thêm một shot, và một shot Polaris nữa, để rồi mãi mãi sống trong giấc mơ của chính mình.